"Được."
Thấy Liễu Dung bị bất ngờ không kịp trở tay, ông Cố bắt đầu lên tiếng: "Lời Cố Uyên vừa nói không phải là không có lý, cũng là một cách giải quyết thường thấy trong những tình huống thế này. Tiểu Ngư vẫn chưa đủ 18 tuổi, tôi vẫn sẽ tiếp tục giữ chức Chủ tịch tạm thời. Mong phòng đối ngoại và bộ phận giám sát nghiêm túc thực hiện công việc. Còn việc có ai trong nội bộ tung tin đồn thì..."
Ông Cố nheo mắt, lần lượt liếc nhìn từng người đang ngồi trong phòng họp, vẻ mặt tuy bình thản nhưng lại mang theo khí thế khiến người ta không dám phản bác.
"Trước khi tiểu Ngư tròn 18 tuổi, tôi sẽ điều tra rõ ngọn ngành, đến lúc đó sẽ công khai trước mọi người."
Lúc này, không ai lên tiếng phản đối. Ông Cố trước đó đã chuẩn bị rất kỹ, đưa ra một phương án xử lý cẩn trọng, là cách giải quyết tốt nhất trong tình hình hiện tại. Dù một số lãnh đạo ban đầu có ý đứng về phía Liễu Dung, nhưng cuối cùng lợi ích của bản thân vẫn quan trọng hơn.
Vượt qua được nguy cơ lần này, Chu Trì Ngư thở phào nhẹ nhõm.
Cậu lén liếc nhìn Cố Uyên, mỉm cười, nhưng lại phát hiện ánh mắt Cố Uyên nhìn mình hôm nay có gì đó khác lạ so với trước.
Cụ thể khác chỗ nào thì cậu cũng không nói rõ được.
Nếu nhất định phải dùng từ miêu tả, thì có lẽ là... hơi bị cuốn hút? Hoặc là... ánh mắt đầy thâm tình?
Chu Trì Ngư quay đầu nhìn ra cửa sổ phòng họp, hôm nay làm gì có gió chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680819/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.