"Anh à."
Chu Trì Ngư nhận lấy cái chén sứ từ tay Cố Uyên: "Để em giúp anh làm cho."
"Em đi nghỉ một lát đi." Cố Uyên nhìn kỹ mắt cậu: "Anh thấy hôm nay em không được tỉnh táo lắm, tối qua ngủ không ngon à?"
"Cũng không tệ lắm." Chu Trì Ngư cúi đầu, có chút bối rối, rồi lén liếc nhìn Cố Uyên một cái: "Anh à, Ô Thần nói với em là cậu ấy thích anh."
Cố Uyên khựng lại, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm túc.
"Hả?"
Hắn quay đầu lại, đầu ngón tay vô thức vuốt cái kẹp nướng rồi chậm rãi nhìn về phía Chu Trì Ngư.
"Cậu ấy muốn yêu đương với anh."
Chu Trì Ngư có vẻ ngập ngừng, cẩn thận nghiêng đầu hỏi: "Anh, anh thích con trai hay con gái thế?"
Trong lòng cậu có chút lo lắng, không hiểu sao nhìn vào đôi mắt sâu thẳm và bình tĩnh của Cố Uyên lại có cảm giác bất an như sắp có chuyện lớn xảy ra.
"Em nghĩ sao?"
Cố Uyên buông công cụ trong tay xuống, nhẹ nhàng cúi mắt lau đi vết nước trên đầu ngón tay: "Em hy vọng anh yêu đương với Ô Thần à?"
Tuy hắn đang cố giữ bình tĩnh, nhưng vẻ mặt không còn điềm đạm như thường ngày, nét mặt nghiêm nghị đầy căng thẳng.
"Cạch" một tiếng, chén sứ bị tay hắn chạm vào rơi xuống đất, vỡ vụn thành từng mảnh.
Chu Trì Ngư giật mình, lông mi run lên: "Anh, anh không sao chứ." Câu nói có chút lắp bắp, cậu càng thấy rõ cảm xúc của Cố Uyên đang không ổn.
"Không sao, em tránh ra một chút, đừng để bị thương." Cố Uyên buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680816/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.