Ngày hôm sau là ngày cuối năm, cả Cố gia từ trên xuống dưới đều tất bật dọn dẹp để đón khách mới.
Chu Trì Ngư thích ngủ nướng, đến khi mặt trời lên cao mới chịu tỉnh dậy. Tối hôm qua Cố Uyên đã đưa cho bé một túi giấy bên trong có ba cây kem hạt hạnh. Dù Cố Uyên dặn chỉ được ăn một cây, nhưng Chu Trì Ngư không nhịn được, lén ăn hết sạch.
Dù ý chí của bé khá vững vàng, nhưng chỉ cần là đồ ăn ngon thì không thể cưỡng lại được. Bé dùng khăn lau khuôn mặt tròn trịa trắng hồng của mình, rửa mặt sơ qua, thay quần áo xong thì hớn hở chạy đi tìm Cố Uyên chơi.
Lúc này, Cố Uyên đang học lớp tư duy logic. Bé nghe các dì trong nhà nói rằng do thể trạng không tốt nên Cố Uyên không thể đến nhà trẻ, chỉ có thể học ở nhà.
Giáo viên dạy lớp tư duy logic đang uống nước thì thấy một đứa bé đáng yêu đột ngột chạy vào phòng, tò mò vẫy tay: "Tiểu Uyên, đây là em trai của con à?"
Cố Uyên ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt ngạc nhiên kia trong vài giây rồi khẽ mỉm cười hài lòng, tiếp tục cúi đầu làm bài tập.
Biểu cảm của Chu Trì Ngư thì lại hơi quá đà.
Chỉ là mặc bộ vest trắng thôi mà?
Có cần phải ngạc nhiên đến vậy không?
"Anh ơi, hôm nay anh mặc đẹp ghê luôn." Chu Trì Ngư dụi dụi mắt, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc lẫn tò mò: "Anh giống như hoàng tử bé cao quý vậy! Là hoàng tử đẹp trai nhất trong cả vũ trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680783/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.