🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mẹ ơi?” Tiếng Dư Khả từ ngoài cửa gọi vào, giọng thằng bé có chút rụt rè biết lỗi khiến lòng tôi mềm ra không ít, tôi nhẹ giọng:



“Sao thế con yêu?”



“Mẹ...Con xin lỗi”



Tôi cười ngượng khi nghe lời xin lỗi của con trai mình, thằng bé có cái gì mà phải xin lỗi cơ chứ? Đều là do người mẹ tồi là tôi đây.



Tôi mở cửa, bên ngoài là gương mặt trắng nõn cùng hàng mi dài rợp phủ xuống của Dư Khả, ôm đưa tay lên xoa xoa mái tóc mềm của nó rồi ôm nó vào lòng, cằm tôi tì nhẹ lên đầu Dư Khả, thấp thấp giọng nói:



“Mẹ không giận con, con không cần phải xin lỗi gì hết, mẹ biết con lo cho em nhưng con không nên gọi chú Mạnh đến.”



Dư Khả giương đôi mắt to lên nhìn tôi:



“Mẹ, mẹ không thích chú ấy sao?”



Tôi im lặng không nói gì



“Mẹ chú ấy thường hay mua cho con kẹo bánh, chú ấy tốt lắm mẹ ạ?”



“Ừm mẹ biết, chú Mạnh là người tốt.” Tôi cười



“Mẹ...các bạn con nói, bố các bạn ấy cũng thường hay mua kẹo bánh cho các bạn, chú Mạnh cũng làm như thế có phải chú ấy cũng là bố của con và em không hả mẹ?”



Tôi sững người, trong lòng nhói đau phải rồi rốt cục thì các con tôi vẫn là những đứa nhỏ, mà trẻ nhỏ cần có bố, những đứa trẻ như Dư Khả và Bất Hối lại càng thèm khát có bố, tuy chúng không nói ra nhưng thật ra trong lòng chúng rất mất mát, rất tủi thân cũng rất ghen

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-con-bo-tron/1969516/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ôm Con Bỏ Trốn
Chương 10: Câu chuyện năm ấy
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.