*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Uyển đang cảm thấy lười biếng
Nguồn convert: Vespertine
?
Cố Minh đứng trước cửa công ty, suy nghĩ không biết có nên vào hay không, nếu Giảo Giảo biết hắn tự mình xuất viện nhất định sẽ tức giận.
Hắn không muốn làm cho Giảo Giảo tức giận.
Cố Minh nhìn xung quanh, thấy một quán cà phê.
Hắn nhớ rõ trong quán cà phê này có một vị trí có thể thấy được văn phòng của Giảo Giảo.
Giảo Giảo rất thích các món tráng miệng và cappuccino trong cửa hàng này.
Hắn vào quán cà phê, gọi món mà Đường Thu Giảo bình thường rất thích ăn.
Vào những lúc không có cô bên cạnh, hắn rất thích ăn những món cô yêu thích, như vậy làm cho hắn liên tưởng cô đang ở bên cạnh mình.
Khẩu vị của hắn dần dần giống với Đường Thu Giảo.
Sau khi phục vụ bưng cà phê để lên bàn, Cố Minh cầm lên, nhấp một ngụm cà phê, tầm mắt nhìn về phía văn phòng Đường Thu Giảo.
Người phụ nữ vừa kết thúc cuộc họp, ôm laptop trở về văn phòng mình.
Trên mặt mang theo buồn rầu và bực bội, nhưng cô vẫn dịu dàng nói chuyện với thư ký.
Thư ký đưa qua một chiếc cốc không rõ bên trong có nước gì, sau đó nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Đường Thu Giảo một tay cầm cốc, một tay lật xem văn kiện.
Lúc này, cánh cửa văn phòng bị đẩy ra, là Tề Duệ Mạc hào hoa phong nhã, mặc tây trang mang giày da bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-chat-em-giam-cam-em/1506743/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.