*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Uyển bé bỏng
Nguồn convert: Vespertine
?
Ban đêm, Đường Thu Giảo thật sâu chìm vào giấc ngủ.
Cố Minh vén chăn cầm điện thoại đi ra phòng khách.
"Đô đô đô..."
Sau một lúc lâu, thanh âm mơ hồ của người phụ nữ ở bên kia truyền đến: "Ai vậy... đã hơn nữa đêm mà còn gọi điện thoại..."
"Là tôi, Cố Minh." Thanh âm người đàn ông lạnh lùng, không nghe ra một chút buồn ngủ nào.
Thu Ngư tỉnh ngủ ngay lập tức, con ngươi xoay chuyển, cô biết ngay hắn sẽ gọi điện thoại đến.
Tề Duệ Mạc đang ở đây, hắn ta không phải nên lo lắng sao?
"À, là anh, có chuyện gì ngày mai rồi hãy nói, tôi muốn ngủ."
Người đàn ông này không bao giờ biết quan tâm đến bất cứ ai ngoại trừ Đường Thu Giảo, EQ thấp đến đáng sợ.
Thực sự không biết tại sao Thu Giảo lại thích loại đàn ông này.
Thu Ngư ghét bỏ ngậm miệng, muốn sớm cúp điện thoại.
"Đợi đã, năm sau công ty của các người muốn sản xuất phần mềm mới, tôi có thể làm kỹ sư trưởng."
"Ồ, vô sự hiến ân cần nột, phi gian tức đạo*." Thu Ngư câu môi, cười đến đắc ý. "Nói đi, mục đích là gì?"
*vô sự hiến ân cần nột, phi gian tức đạo: khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp.
"Chỉ cần cô sa thải Tề Duệ Mạc, MT tôi có thể giúp cô thiết kế."
Tề Duệ Mạc.
Cố Minh siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-chat-em-giam-cam-em/1506737/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.