Phó Hướng Ngung là người trưởng thành, đương nhiên hiểu “dụng cụ” trong lời anh nói là gì.
Nhưng thấy vẻ khó xử của anh, Phó Hướng Ngung lại muốn trêu chọc anh ta.
“Dụng cụ?” Hắn cố ý hỏi lại.
Thu Trì nhìn hắn, ánh mắt Phó Hướng Ngung trông rất vô tội, khiến Thu Trì hơi do dự.
“Cậu… thực sự không biết à?”
“Là gì vậy?” Hắn trông rất tò mò.
Trong thời gian hợp tác, người này là “khách hàng” của mình, Thu Trì rất có ý thức trách nhiệm, anh do dự một chút, rồi bước tới, mở thùng đồ ra cho Alpha xem.
Phó Hướng Ngung không nhìn thùng đồ, mà nhìn chằm chằm mặt Thu Trì.
Da anh rất trắng, hơi không chú ý là mặt sẽ đỏ lên, khi xấu hổ sẽ vô thức mím môi, không trách anh thích đeo khẩu trang khi ra ngoài.
“Là… là đồ dùng… trước khi… trước khi ấy.” Thu Trì nói.
“Anh tự mua à?”
“Ừ.”
Phó Hướng Ngung cười: “Anh chuyên nghiệp thật đấy.”
Thu Trì không biết trả lời gì, Phó Hướng Ngung dường như vẫn nhìn chằm chằm anh, khiến anh nôn nao, khó chịu, muốn tìm cớ rời khỏi tầm mắt hắn.
Một lúc sau, Thu Trì mới nói: “Vậy tôi đi tắm…”
“Sẽ nhanh thôi.” Anh nhấn mạnh, “Sẽ không tốn nhiều thời gian của cậu.”
Phó Hướng Ngung không phiền, gần đây tâm trạng hắn không tệ, pheromone luôn ổn định, tâm trạng cũng tốt hơn, không còn ham muốn như trước.
Hôm nay tìm Thu Trì chỉ vì thấy buồn chán, nên mới nghĩ đến cách “giải trí” này.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau-/3748833/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.