🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Hướng Ngung cứ nhìn anh chăm chú, ánh nhìn đánh giá ấy khiến Thu Trì cảm thấy khó chịu, đặc biệt là hắn, trong mắt anh, vẫn chỉ là một cậu trai mới lớn, điều kiện mọi mặt đều hơn xa anh.



 



Anh hơn hắn tám tuổi, cùng vào một trường đại học, nhưng hiện tại, họ lại ở hai thế giới khác nhau.



 



Thu Trì rất sợ sự chênh lệch này, sự khác biệt đáng sợ ấy khiến anh thấy bất lực, nhưng anh chỉ có thể duy trì hiện trạng, và cảm thấy kiệt sức.



 



“Vẫn ổn…” Thu Trì ho khan một tiếng, dường như hơi nghẹn lời, một lát sau mới nhỏ giọng nói, “Quen rồi.”



 



Phó Hướng Ngung không hỏi thêm gì nữa, hắn đưa hộp cứu thương và chiếc quần dài cho Thu Trì: “Tự xử lý đi.”



 



Đã vào nhà người ta rồi, Thu Trì cũng không tiện từ chối, nhưng nhìn thấy nhãn mác trên chiếc quần chưa được gỡ, anh vẫn hơi do dự.



 



“Không có… quần cũ à?” Anh hỏi.



 



Phó Hướng Ngung vặn nắp chai nước vừa uống, nghe vậy cau mày: “Anh muốn mặc đồ của tôi à?”



 



Thu Trì thấy câu nói của hắn hơi kỳ lạ, nhưng với gia cảnh của Phó Hướng Ngung, hiển nhiên sẽ không có loại quần áo cũ mà vẫn tiếc không nỡ vứt.



 



“Tôi không có ý đó,” Thu Trì nói, “Chiếc này được rồi.”



 



“Cảm ơn.” Anh lại nói thêm một câu.



 



Có lẽ vì không phải ở nơi công cộng, và Thu Trì không thuộc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau-/3742284/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ôm Bầu Chạy, Nhưng Nào Có Bầu Đâu!!!
Chương 22
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.