🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thu Trì đoán Phó Hướng Ngung có lẽ đã hạ kính chắn nắng, hoặc mở ra chức năng nào đó mà anh không biết.



 



Anh không suy nghĩ nhiều, đến bên cửa xe, gõ cửa sổ. Anh dừng lại một lúc, nhưng người trong xe không phản ứng gì.



 



Chẳng lẽ hắn bỏ xe ở đây rồi đi mất?



 



Điều này khó xảy ra… Bên ngoài đang tuyết rơi lớn như vậy, ai lại bỏ xe tốt đẹp mà đi bộ trong tuyết chứ?



 



Thu Trì không do dự lâu, anh vẫn mặc chiếc áo khoác mỏng đó, vừa chạy vội nên người đang toát mồ hôi, giờ gió đêm cuốn tuyết vào người, lạnh run cầm cập.



 



Anh thử kéo tay nắm cửa xe, không ngờ xe lại không khóa, cửa xe mở ra rất dễ dàng.



 



“Bạn gì ơi…” Anh vừa mở cửa xe vừa nói, “Giấy nợ đây.”



 



Trong xe tối đen, Thu Trì chỉ mơ hồ thấy có người ngồi trên ghế lái. Vì bị “Thiếu cảm giác khứu giác bẩm sinh”, anh không phát hiện nồng độ pheromone trong xe đã cao bất thường, chỉ có bản năng sinh lý khiến anh hơi cảnh giác với người đó.



 



“Sao cậu…”



 



Lời anh chưa dứt, đã bị Phó Hướng Ngung đột ngột túm lấy cổ áo.



 



Cú kéo mạnh khiến nửa người trên anh đổ vào trong xe. Thu Trì nắm lấy tay Phó Hướng Ngung, anh nghe thấy tiếng thở của hắn rất nặng, dù không nhìn rõ biểu cảm, nhưng Thu Trì cảm nhận được hắn đang chịu đựng nỗi đau khổ rất lớn.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau-/3741743/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ôm Bầu Chạy, Nhưng Nào Có Bầu Đâu!!!
Chương 19
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.