Lục Dương cũng biết mình e sợ lành ít dữ nhiều.
Hắn yếu ớt mà mở miệng: “Có thể lưu lại toàn thây không?”
Hồng Ưng không lên tiếng.
Bạch Hồ liếc mắt nhìn hắn cũng không nói chuyện, tựa hồ đang cân nhắc.
Lục Dương tiếp tục nói: “Tôi sợ chết, cho nên trước khi tôi chết có thể để cho tôi ngất đi được không? Không biết mà chết đi như vậy mới không đáng sợ..”
Lời còn chưa dứt, trên đầu đã trúng một đòn mạnh mẽ.
Hồng Ưng dùng báng súng đập hắn hôn mê.
Lục Dương bị cự đại đau đớn kéo tới, phản ứng đầu tiên chính là đem kim tiêm giấu ở bên trong tay áo bác sĩ đâm thẳng vào lòng bàn tay.
Tay đứt ruột xót, lúc này hắn muốn triệt để ngất đi cũng không được.
Tốt xấu vẫn phải phải duy trì một điểm thần trí, hắn mơ hồ nghe thấy đối phương nói muốn cho nổ nơi này, nhất thời hoảng sợ một trận.
May là lúc trước hắnđã đem Đàm Minh Triết để xuống tầng hầm...
Hồng Ưng cùng Bạch Hồ sắp xếp cẩn thận bom xong liền chạy đi ẩn trốn.
Trán Lục Dương dính đầy máu, hắn khó khăn bò lên, muốn trở lại tầng hầm, kết quả phát hiện thời gian không còn kịp rồi.
——□□ trên máy đếm giờ biểu hiện còn có ba mươi giây!
Ba mươi giây không đủ để hắn đi tới tầng hầm đem Đàm Minh Triết lên.
Chẳng may thao tác làm không tốt tầng hầm cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Lục Dương liên tục lăn lộn từ căn phòng cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ba-ba-ti-hon-di-gap-cha/2032579/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.