Mặt Hạ Thiệu Nhiên sa sầm, không nói một lời nhìn Tiểu Anh.
Cũng biết anh sẽ như thế này, vẻ mặt lạnh lẽo như tấm quan tài, vĩnh viễncũng không mong đợi cọc gỗ mở miệng nói lời thật lòng. Tiểu Anh bất mãnnhăn nhíu cái mũi nhỏ đối với Hạ Thiệu Nhiên, thấy Nhan Hoan tới, mỉmcười vẫy chào.
Mới không cần đối mặt với anh!
"Hi! TiểuAnh, thiếu chút nữa không nhận ra cô." Nhan Hoan có cá tính hào phóng,cánh tay khoác lên trên bả vai Tiểu Anh, Nhan Hoan rất thích ân nhân cứu mạng này, ánh mắt chuyển sang Hạ Thiệu Nhiên: "Nhiên, hôm nay rất đẹptrai đó."
Hạ Thiệu Nhiên hơi cong khóe môi, hỏi: "Tiếu Trạch đâu?"
Nhan Hoan giương cằm, mắt đẹp quét một vòng quanh hội trường, "Ừ! Ở bên kia với Tiểu Bạch!"
"Mọi người tán gẫu, tôi đi qua đó." Hạ Thiệu Nhiên bỏ lại Diệp Nhu đi tớichỗ Tiếu Trạch, còn dư lại ba cô gái, Nhan Hoan theo lễ phép nói vớiDiệp Nhu: "Sinh nhật vui vẻ."
"Cám ơn." Diệp Nhu mỉm cười.
Tìm không ra đề tài, Nhan Hoan cười xin lỗi với Diệp Nhu, "Xin lỗi không tiếp chuyện được, chúng tôi đi bên kia trước!"
"Chơi vui vẻ!" Diệp Nhu xoay người, nụ cười trầm xuống, khuôn mặt sa sầm,uống xong rượu trong ly. Hạ Thiệu Nhiên chưa bao giờ chính thức giớithiệu cô với bạn tốt của anh, cô ghen tỵ, ghen tỵ với Lạc Tiểu Anh, ghen tỵ muốn chết.
Bạch Diệc Phong sắc nam, không bao lâu dụ dỗ đượcmỹ nữ, Tiếu Trạch đứng một mình ở trong góc nhỏ, vuốt vuốt ly rượu, HạThiệu Nhiên đi tới, đập bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ap-yeu-thuong/2898679/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.