Hạ Thiệu Nhiên mặc áo sơ mi đen mỏng, đôi tay cắm ở trong túi quần, không chớp mắt nhìnphương xa, bộ dạng nhìn như u sầu. Tiểu Anh liếc thấy anh sửng sốt, lòng chôn rộn nhanh chóng chạy về phòng vội vàng kéo cửa tựa vào phía trên,tâm tư hoảng loạn, rõ ràng rất nhớ anh, cũng không dám đối mặt với anh,Tiểu Anh cắn môi dưới, nhẹ nhàng kéo cửa ra, lộ đầu nhỏ len lén nhìnsang.
Hạ Thiệu Nhiên vẫn còn đứng đó, sống lưng thẳng tắp giốngnhư cây tùng bách, hoàn toàn lộ ra phong cách cường tráng. Anh gầy,gương mặt lõm vào, xương gò má nhô cao, Tiểu Anh cảm thấy nhất định làanh trôi qua rất vất vả, nếu không sẽ không gầy gò như thế.
Âmthanh kéo cửa vang lên, là Diệp Nhu, cầm một cái áo khoác len ra ngoài,nhón chân lên khoác trên vai Hạ Thiệu Nhiên, dịu dàng nói: "Bên ngoàilạnh lắm."
". . . . . ."
Không có được đáp lại, Diệp Nhu ôm lấy anh, đầu dựa vào sống lưng anh.
Tiểu Anh lùi đầu về, đóng cửa lại, cái mông ngồi trên đất. Buồn buồn khôngvui tự lẩm bẩm: "Hạ Thiệu Nhiên, anh là đại ngốc nghếch, Lạc Tiểu Anh. . . . . . Mày còn siêu cấp ngu ngốc hơn so với Hạ Thiệu Nhiên gấp một vạn lần."
Cả người mệt mỏi Tiểu Anh ăn qua loa cơm tối tắm rửa qualiền lên giường ngủ. Cô ngủ say làm một giấc mộng, trong mộng Hạ ThiệuNhiên ngồi ở bên giường dùng ánh mắt dịu dàng nhất nhìn cô, ngón cáilạnh lẽo thô ráp mơn trớn mặt cô, nở nụ cười với cô, giống như ngườitình thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ap-yeu-thuong/2898677/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.