Hoàng cung đèn sáng rực trong đêm tối, Lê Bách hai tay cầm đèn lồng, hai chân bước đi mà như bay, vì quá vội mà mồ hôi rịn cả một tầng trên trán. Chỉ thấy hắn mặt trắng bệch, bộ dạng lo âu không ngừng chạy tới tẩm phòng của hoàng đế.
"Bái kiến Lê công công."
Lê Bách mắt cũng không nhìn tới thị vệ bên ngoài, chỉ thấy hắn vội vã chạy thẳng vào bên trong. Vừa chạy vừa la hét, âm thanh xé gió quãng tám của Lê Bách vang lên ầm ĩ, nghe có chút rợn gáy.
"Bệ hạ! Không ổn! Không ổn a!"
Thiên Dật Khanh chỉ vừa mới ngâm mình trong nước ấm sau khi phê duyệt hàng trăm sơ tấu, dự định cởi áo bào đi ngủ, chỉ mới nằm xuống thì liền bị tiếng rống the thé bên ngoài truyền vào dọa cho nhảy dựng lên. Sau đó dung nhan thánh thượng lão gia liền đen thui như đống phân, phẫn nộ đến nghiến răng, tóc tai dựng ngược.
Con mẹ nó! Đêm khuya cũng dám đến đây la hét ầm ĩ, có phải thấy trẫm thường ngày ôn hòa mà xem trẫm là cọp giấy đúng không?
Con mẹ nó! Không đánh lão thái giám nhà ngươi, liền không biết cọp giấy vẫn có thể cắn người!
Không lâu sau đó, Lê Bách đại nhân liền bị bóng dáng đồ ngủ trắng tóc tai xỏa lộn xộn đạp cửa phi ra như hung thần dọa cho ngã ngửa ra đằng sau.
"Lê Bách! Lão gia ta hôm nay thay trời hành đạo, đánh chết ngươi!"
Lê Bách hai mắt trợn trừng nhìn cái người ngón tay chỉ thẳng vào hắn, bộ dạng hung thần sát khí, quần áo nhăn nhúm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-uc-cua-mo-ta/86109/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.