Đêm khuya thanh vắng, trăng tròn trên cao, cảnh vật chìm trong bóng tối yên lặng lạnh lẽo. Khắp kinh thành đều yên ắng không một bóng người, từ hoàng thượng đến dân chúng đều say giấc nồng trên nệm êm giường ấm, duy chỉ có mỗi tẩm phòng của Nghĩa vương gia là vẫn sáng. Đột ngột xuất hiện bóng dáng nhỏ nhắn của tiểu hài tử bốn tuổi chạy trên hành lang, trên tay cầm thau nước ấm, chật vật chạy tới trước căn phòng vẫn còn sáng phía trước, sau đó liền dừng lại, giọng nói non nớt vang lên.
"Chủ tử."
"Vào đây." Giọng nói như tiếng suối trong vắt, mang theo hơi thở lạnh ngát như sương sớm từ bên trong truyền ra.
Tiểu quỷ cây đào đưa cánh tay mập mạp trắng trẻo của mình ra đẩy cửa, sau đó nhanh nhẹn đi như bay vào bên trong. Chỉ thấy tiểu quỷ cây đào hai tay bưng thau nước ấm, ngẩng đầu nhìn bóng dáng lười biếng trên ghế dài.
Một thân đồ ngủ trắng tinh khiết, vạn sợi tóc đen bung xỏa tự do rơi hờ hững trên vai, dung nhan mĩ lệ như đóa mẫu đơn nở rộ trong sương lạnh, thân người lung linh nằm dài trên ghế, ẩn ẩn hiện hiện khí tức cao ngạo lạnh lùng. Chỉ thấy nàng hai mắt phủ xuống chăm chú nhìn quyển sách dày trên tay, cảnh tượng như vậy, khiến người khác nhầm tưởng bản thân nhìn thấy tiên nhân.
Mỗ Tà lật trang giấy mỏng, mắt cũng không ngước lên nhìn tiểu quỷ mập mạp đằng kia, chỉ thấy nàng ngả đầu ra sau một chút, vẻ mặt hờ hững động đậy miệng mà nói.
"Tiểu Cúc Cúc, mau tới đây rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-uc-cua-mo-ta/86108/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.