.
"Bối Y,Bối Y."
"......"
"Bối Y,ngươi đi chậm một chút a!"
"....."
"Bối Y,ngươi tính dẫn ta đi đâu?"
"....."
"Ta nói này tiểu Bối Y,người khác nói chuyện với ngươi,ngươi không trả lời thì quả thật rất vô sỉ khiếm nhã,khiến thế gian người người căm giận,ta nói Bối Y ngươi nghe,ta hoàn toàn vô tội. Ta nào biết cái khế ước chó mà gì kia? Ngươi có giận ta cũng không được a! Ta nói Bối Y ngươi.."
"Câm miệng!"
Mỗ Tà mắt thấy gân xanh trên trán hồ ly trước mắt đã muốn bật ra,bị tiếng quát lạnh lẽo của y rống tới,sợ tới nỗi mồm miệng liền ngậm chặt,cả người phát run.
Thật đáng sợ...
Hỏa Liệt Bối Y mắt lạnh căm tức nhìn nha đầu mồm miệng thối không tưởng trước mắt. Dọc đường đi bổn hồ quả thật không hiểu nàng nói liên hồi như vậy không thấy mệt sao? Nhưng bổn hồ là muốn điên lên thiếu điều đem nàng quăng lên núi cho sói ăn rồi!
"Hừ! Ngoan ngoãn theo ta. Nếu ngươi lại táy máy tay chân gây họa nữa,bổn hồ quyết vứt ngươi xuống lại thiên nhai vọng,tự sinh tự diệt!"
Hai mắt hổ phách hồ ly như có hỏa diễm bốc lên ngùn ngụt.
Nhắc đến gây họa,bổn hồ liền giận đến mức sát khí cũng không thu mà điên cuồng phóng ra ngoài xa tận vạn dặm. Yêu tinh hay thần tinh trong khu vực vạn dặm này không bị sát khí ép đến ngất cũng bị ép thổ huyết!
Tại sao lại giận như vậy?!
Tất cả là do nha đầu trước mắt này ban cho!
Ở thiên nhai vọng,khu vực đầy rẫy thú sắp thành tinh,nguy hiểm cùng cực,mặc dù bổn hồ không để cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-uc-cua-mo-ta/86098/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.