Tóm truyện nho nhỏ của Mỗ Tà.
Tà Băng.
Phải,tên ta là Tà Băng. Tà trong ác. Băng trong tuyết.
Cái tên Tà Băng này đối với bảy tỷ người trên địa cầu quả thật có thể sánh với bom nguyên tử,sấm rền bên tai.
Nghe nói nàng vô tâm lãnh huyết,một thân âm lãnh cao ngạo đứng trên vạn người kính nể. Con đường đi dưới chân nàng ai dám ngăn? Nàng gặp phật giết phật! Thần chắn sát thần!
Nghe nói nàng là thiên tài về dược về độc. Không một loại độc nàng không biết. Không một bệnh nào nàng không thể trị.
Nghe nói nàng thiên phú quân sự. Bảy tuổi vào quân doanh,mười tuổi cầm súng,mười hai tuổi phá nát căn cứ quân địch,mười lăm trở thành đại úy người người kính nể.
Nghe nói thị trường bị nàng nắm trong tay đùa giỡn,tiền tài nhiều không đếm xuể,đồ nàng mua thứ nàng xài ai dám tính tiền nàng nếu muốn chết trong thị trường khắc nghiệt?
... ...... ...... .....
Phi!
Ta phi!
Ta phi phi phi!
Cái chó má gì nói ta lãnh huyết vô tình gặp phật giết phật gặp thần sát thần?
Mẹ kiếp! Ta vừa mới đi chùa cúng viến vận may năm nay hôm qua,bây giờ đâu ra cái tin tức chấn động truyền khắp châu lục đó vậy? Há phải phật tổ nghe được ngài liền giận dỗi mà không thèm đếm xỉa tới ước nguyện của ta sao? Lão đế trên thiên đình nghe thấy nhất thời công tâm tức giận phái thiên lôi đánh chết ta thì làm sao đây?!
Phi phi phi!
Ta nhổ vào!
Cái gì thiên tài dược độc? Độc nào cũng biết bệnh nào cũng trị được? Cho xin đi ta không phải quan âm bồ tát vẫy vẫy chút nước thánh là cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-uc-cua-mo-ta/86097/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.