Huyền Thiên và Tú gật đầu, Huyền Thiên nói giọng cương quyết, “Em yên tâm, anh nhất định không để cho tên Nhật đó mang em đi đâu, dù có khuynh gia bại sản, cùng lắm thì tụi anh tốn thêm vài năm xây dựng lại cái mới, chưa kể thế lực của Hắc Huyền gia cũng đâu thua kém ai.”
Ngọc nhi, trầm mặc không nói, trong đầu cô có suy tính, mẹ cô và cậu của cô loạn luân, ra nghiệt chủng là cô, nên gia tộc Hắc Huyền mới không chấp nhận đứa cháu lạc loài như cô, gia gia mà cô chưa từng biết mặt cũng không hề chấp nhận sự tồn tại của cô, hôm nay đột ngột từ đâu toát ra ông anh trai kì lạ như thế này? Đầu cô càng nghĩ càng rối, càng nghĩ càng bế tắc, điều quan trọng nhất là cái chữ ‘ngồi tù’ mà tên người Nhật đó nói cứ vang mãi bên tai cô.
Cô không ngây thơ đến mức tất cả những câu chuyện các anh làm cô hoàn toàn không hề hay biết, cô biết tay của các anh đã nhuốm không ít máu, nhưng xin lỗi, thật ra đó cũng là chuyện bình thường tại chốn thương trường khốc liệt này, mạnh được yếu thua, nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với bản thân của mình. Vì thế, cô không ngốc nghếch đến mức đi xót thương cho những kẻ đã chết, nhưng…. Chứng cứ lại nằm trong tay của tên người Nhật nham hiểm đó, dù có là anh trai của cô hay không, nhưng bất cứ ai có ý đồ làm hại hai anh của cô tuyệt đối không được.
Nhưng, vấn đề chính là phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/2128686/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.