Rất nhanh, anh đã trấn tĩnh ngay lại, anh mỉm cười nhìn Sơn Bản Triệt nhất đang dựa ngửa người vào chiếc ghế sô pha, dáng vẻ thong thả thoải mái.
“Ngài Sơn Bản nhiệt tình quá nhỉ? Nghĩ rằng chỉ mời tôi thôi chứ?”
Sơn Bản Triệt Nhất mị mắt mỉm cười nhẹ: “Cần có chuyện gặp Thiên Tổng và Tú phó Tổng, nên phải nhờ người mời hai người sang đây.”
Huyền Thiên cười nhẹ: “ Có lẽ ngài Sơn Bản chưa biết, trước nay mọi chuyện ở công ty do tôi xử lí, Tú phó tổng chỉ phụ trách sổ sách mà thôi, vả lại Mai tiểu thư đã mệt, tôi nghĩ nên để Tú phó tổng hộ tống Mai tiểu thư về nhà nghỉ ngơi trước nhỉ?”
Triệt Nhất cười bí hiểm: “Chuyện hôm nay, theo thiển ý(*) của tôi, Mai Huyền Ngọc tiểu thư đây mới chính là nhân vật chính, hay tôi có thể gọi cô ấy là Sơn Bản Cát Ưu….”
(Ý ngốc, nhưng LL thấy để thế hay hơn là dịch trắng ra)
Anh ra huơ phất tay ra hiệu, lập tức một luật sư mang theo công văn đến trước mặt Huyền Thiên và Huyền Tú, cung kính dâng hai tay, Huyền Tú không thèm liếc qua, chỉ mỉm cười bình thản: “Ngài Sơn Bản hôm nay đùa vui quá, đây là em gái họ của tôi từ Malaysia mới qua đây du học.”
Triệt Nhất nhướng mày, “Vậy à, nếu thế có lẽ các ngài vẫn chưa biết được danh tính thực sự của Mai tiểu thư đây, cô ấy chính là Sơn Bản Cát Ưu, là em họ của tôi thất lạc mười mấy năm nay ở Malaysia. Chỉ có điều là….
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/2128685/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.