“Ngươi… ngươi… nghiệt nữ!”
Ta xoáy mạnh tay, m.á.u b.ắ.n tung tóe lên mặt, nhuộm đỏ cả y phục.
“Phụ thân, nữ nhi không cầu gì khác, chỉ mong có được con đường sống… Sao người lại không cho?”
Bấy nhiêu năm ngoan ngoãn vâng lời, tốn công lấy lòng, vậy mà trong mắt ông ta, ta còn chẳng bằng mấy cái rương của cải ngoài thân này.
Thật khiến người ta lạnh lòng.
“Chẳng trách… đích mẫu ngươi nói ngươi bề ngoài giả vờ nhu thuận, bên trong thực chất như rắn độc, tâm địa tàn nhẫn vô tình… Sao ta lại có đứa con gái bất hiếu bất nghĩa như ngươi…”
Ta bật cười khẽ:
“Phụ thân đừng nói bừa. Nếu ta thật sự độc ác tàn nhẫn… vậy việc người tự tay g.i.ế.c chính thê thì tính là gì?”
Ông trợn to mắt:
“Ngươi… ngươi làm sao biết?!”
Ta nhướng mày:
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Phụ thân muốn hỏi ta làm sao biết người g.i.ế.c đích mẫu… đúng chứ?”
“Phu thê vốn là một thể. Phụ thân chỉ lo cho mình chạy thoát, bỏ mặc đích mẫu. Ta làm con gái, đương nhiên phải đi báo cho bà biết một tiếng.”
Ta tận mắt thấy đích mẫu xông vào viện phụ thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-nhi/5018830/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.