Trong lòng vẫn còn chưa hết hoang mang thì đột nhiên phía trước xuất hiện bóng dáng của một cô gái, cô ta mặc chiếc váy trắng dính đầy máu, đứng bất động nhìn thẳng về phía tôi.
Lúc này vì quá hoang mang nên tôi chỉ có thể đứng chôn chân tại chỗ, không thể nào di chuyển theo ý muốn của mình.
Chợt cô gái đó đưa tay ra phía trước mặt, tỏ ý muốn tôi đi theo, xong không đợi phản ứng từ tôi, cô ta đó đã chầm chậm quay lưng bỏ đi.
Tôi giống như kẻ bị thôi miên, dầu óc trống rỗng, chấp nhận đi theo cô gái kia một cách vô điều kiện. Dù cho lý trí vô cùng không tình nguyện nhưng đôi chân vẫn cứ bước đi trong vô thức.
Chẳng mấy chốc tôi đi theo cô ta ra đến hậu viên của bệnh viện, chẳng hiểu tại sao cô gái đó lại muốn đưa tôi đến đây.
Bỗng nhiên cô gái kỳ lạ biến mất khỏi tầm nhìn, thoáng chốc chỉ còn lại mình tôi đứng chơ chọi giữa hậu viên rộng lớn không một bóng người, bên tai nghe thấy vang vẳng đâu đó tiếng gió rít vô cùng ghê rợn, làm tôi bất giác sởn gai ốc.
Ngoài thanh âm của gió, tôi còn nghe thấy tiếng người đang thì thâm nói chuyện to nhỏ.
“ Không lẽ một nơi như vậy mà cũng có người sao?” Tôi thầm nghĩ trong đầu, rụt rè tiến lên phía trước vài bước để xem xét tình hình.
Từ đằng xa, tôi bất ngờ trông thấy thấp thoáng bóng lưng của hai người, một nam và một nữ. Người nam dùng quốc miệt mài đào một chiếc hố lớn, còn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-hon-tan-nuong/1804775/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.