Vì lần đầu tiên bị cha trợn mắt, trợn mày lên qoát. bởi vậy Khắc An và Chiêu Dương vô cùng sợ hãi. Chiêu Dương nấp trong lòng bà nội, khóc nấc lên. còn Khắc An mặt mày tái mét nấp sau lưng bà nội. nhìn thấy hai đứa cháu nhỏ bị cha trút cơn thịnh nộ oan, bà Tâm Như vô cùng xót xa và tức giận. nhưng vì thấy con trai có vẻ như không được ổn, nên bà ôm Chiêu Dương và dắt tay Khắc An đi lên phòng ngủ của bà.
"Hức..hức...hức...bà nội ơi! tại các con không có mẹ hức..hức...nên cha không thương các con. hức.. hức.. cha muốn cưới vợ bé rồi hức...hức..nên ghét các con không thương các con nữa hức.. hức..."
Bà Tâm Như nghe những lời này của đứa cháu nhỏ, vừa khóc vừa nói, trái tim bà đau đớn quặn thắt lại. bà ôm lấy Khắc An và Chiêu Dương vào lòng dỗ dành.
"Nếu cha các con cưới vợ hai! thì còn có bà nội đây, bà nội sẽ cố gắng chăm sóc sức khỏe thật tốt, để sống và chăm sóc cho hai con."
Khi nói ra những lời này nước mắt bà lăn dài trên má. thương cho hai đứa cháu nhỏ côi mẹ. nhưng Khắc Minh không thể sống cả đời một mình lẻ bóng như vậy, trước sau gì thì cũng phải đi thêm bước nữa, đó chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. ngủ trên giường ba bà cháu, hai nhóc nhỏ tủi hờn sau một hồi rồi ngủ thiếp đi. bà ngồi dậy đi ra khỏi phòng, không thấy Khắc Minh đâu bà đi sang phòng cha con anh.
"Cọc.cọc.cọc..."
Tiếng gõ cửa vang lên nhưng bên trong vẫn không có động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-thoi/242557/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.