Khắc Minh nhận ra đúng là Lam Lam, tay run lên tim anh đập loạn xạ. nhưng bây giờ Lam Lam không còn là cô gái nghèo của ngày xưa, mặc cho anh hành hạ và chà đạp nữa. cô ấy của bây giờ đã là một cô gái xinh đẹp, sang trọng và quý phái. là niềm mơ ước của tất cả những thằng đàn ông chưa có vợ ở đây.
anh tủi phận nghĩ đến chuyện ngày xưa, những nụ hôn thật sâu và ướt át, cùng những đêm điên cuồng triền miên của hai người để nặn ra hai cục cưng. nhưng bây giờ có phải chăng, chỉ một mình anh đau khổ, buồn tủi và cô đơn. thân gà trống nuôi con do chính mình đã khùng điên tạo nên bố cục.
Kỳ Văn từ lúc Lam Lam đến, anh xoắn xuýt qoanh quẩn bên cạnh cô. như sợ hở ra là có kẻ nhảy vào bắt cóc cô đi vậy. anh ân cần chăm sóc cho cô từng chút một, vui vẻ mặt mày lúc nào cũng cười tươi rói. Khắc Minh đứng ở một xó xỉnh nào đó, nhìn thấy cảnh tượng Kỳ Văn chăm sóc cho Lam Lam từng chút một, mặt mày anh đen như mực in.
"Kỳ Văn xem ra cậu ngứa đòn lắm rồi. người đàn bà của tôi mà cậu cũng muốn cướp đi sao, tôi không dễ để cậu cướp cô ấy đi như vậy đâu. còn cái người đàn bà đáng chết kia! không nhớ đến hai đứa con nhỏ của mình hay sao, ăn mặc đẹp để cho lũ đàn ông kia rớt nước miếng thế kia. thật đáng chết mà" hai tay anh vì quá giận mà nắm chặt thành quyền.
Lam Lam cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-thoi/242556/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.