Ba mươi phút sau
Từ khi được đẩy vào phòng sinh đến bây giờ đã là được ba mươi phút, ở bên ngoài tất cả mọi người còn lo lắng hơn cả sản phụ bên trong. Lâu lâu lại có tiếng rên đau đớn ở bên trong truyền ra... Có lẽ là vẫn chưa sinh được. Lúc này, không chỉ sắc mặt của Quan Vi Duyệt trắng bệch mà ngay cả Ngụy Quân Cửu Cửu và Trang Nhược Uyển cũng trắng bệch không kém.
Bỗng nhiên nghe tiếng *TING*, tất cả mọi người nhìn về phía thang máy đang được mở ra. Bước ra là hình ảnh có chút tiều tụy của Vũ Dụ Bạch, lúc này... Trang Nhược Uyển thật sự đã bật khóc, bà ấy biết mà.... Bà ấy biết Vũ Dụ Bạch sẽ không bỏ lại Quan Vi Duyệt một mình đối mặt sinh tử như vậy.
Anh đứng trước cửa phòng sinh, nói lớn
- Quan Vi Duyệt! Anh ở đây! Đừng sợ... Anh ở đây!
Ở bên trong, Quan Vi Duyệt nửa mê nửa tỉnh nghe thấy tiếng anh liền tỉnh táo lại, cô nắm lấy tay y tá.... Thều thào nói
- Y... Y tá... Cho... Cho... Cho anh ấy vào... Được không?
Nữ y tá nhìn sang bác sĩ kia. Doãn Lạp Na biết bây giờ tâm tình của Quan Vi Duyệt rất lo sợ, nếu cô không để Vũ Dụ Bạch đi vào... E là bà nội nhỏ này sẽ không chịu sinh mất. Doãn Lạp Na gật đầu
Y tá nhìn thấy bác sĩ trưởng khoa đã gật đầu liền nhanh chân bước ra, lúc nhìn thấy y tá Vũ Dụ Bạch còn nghĩ cô đã sinh rồi sao? Nhưng mà nữ y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-thanh-doi/2930244/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.