Doãn Đình không dám phụ lòng quản gia Hàn liền cầm lấy ly trà nóng hỏi mà uống thử một ngụm. Quả nhiên loại trà đắt tiền này lại có thể khiến cơ thể trong người cô thoải mái hơn một chút.
“ Thoải mái quá đi” Doãn Đình thoải mái đến mức than thở
Nhìn bộ dạng cô bây giờ thật sự rất mắc cười. Lần đầu được uống trà ngon như vậy à mà vẻ mặt lại vui vẻ như vậy? Nói hắn không nhìn thì cũng không đúng, hắn khẽ liếc qua cô một chút rồi lại nhìn vào màn hình điện thoại
Đúng lúc Bạch Nguyệt Lâm vừa đi mua sắm về nhìn thấy cảnh tượng hắn cùng cô ngồi chung một cái ghế, miệng bất giác tạo thành đường công
“ Hôm nay hai đứa về sớm vậy?”
Giọng nói của Bạch Nguyệt Lâm khiết Doãn Đình có một chút giật mình chưa kịp trả lời bà lại bị tên khó ưa bên cạnh trả lời thay
“ Cậu ấy không khoẻ nên con đưa cậu ấy về đây”
Bạch Nguyệt Lâm nghe thấy trong lòng như đang phất cờ khởi nghĩa, có phải hai đứa này đang giấu bà bước thêm một tiến triển mới không? Nghi lắm nha
Bà giấu đi cảm xúc mừng rỡ của mình thay vào đó là tỏ ra vẻ mặt lo lắng, giọng hỏi thăm “ Sao vậy? Tại sao lại không khoẻ?”
Cô liếc xéo hắn. Tên thần kinh này, ăn nói bậy bạ gì vậy? Chẳng phải là một tay hắn lôi về đây à?
Cô giả vờ ho nhẹ, lắc đầu từ chối “ Cháu chỉ bị đau đầu với khô cổ họng một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ngo-hep-toi-muon-yeu-chac/3500083/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.