Bọn họ vừa xuống đập vào mắt là hình ảnh của người con gái đang mệt mỏi nhung phải hoàn thành hình phạt
Hai mắt Lưu Văn nheo lại, Lý Hoành Quân cũng được một phen trố mắt
“ Cậu xem ai lại cả gan dám phạt em gái nhỏ nặng như vậy”
Hắn im lặng không nói chỉ đứng đó nhìn đôi nam nữ đang chạy cùng nhau trên sân thể dục rộng lớn.
Lý Hoành Quân nhìn bọn họ rồi lại nhìn hắn “ Cậu sao vậy?”
Lý Hoành Quân dứt lời đúng lúc thì cô cũng vừa ngã xuống. Tạ Phi hốt hoảng đỡ cô miệng không ngừng kêu cứu
“ Có ai không giúp với, có người ngất xỉu rồi “
Tầm mắt Doãn Đình có chút mơ hồ, trước khi đôi mắt được nhắm lại người cuối cùng cô nhìn thấy là hắn! Hay là do bản thân cô sinh ra một loại ảo giác nào khác?
Lưu Văn dù cho có thờ ơ lạnh nhạt thế nào nhưng khi thấy cô ngã xuống không biết vì sao bản thân lại không thể tự chủ được mà lao đến. Sắc mặt nghiêm nghị căng thẳng đến mất khiến người khác nhìn vào cũng thấy sợ
Hắn cởi áo khoác từ trên người mình rồi dùng nó quấn ngang lấy eo cô che đi chiếc váy ngắn để tránh người khác nhìn thấy. Vừa bế vừa nhìn người phụ nữ trong lòng sắc mặt đã trắng bệch đi từ lúc nào không hề hay biết
Lý Hoành Quân đi đằng trước đẩy cửa phòng y tế cho hắn bế cô vào, nhanh chóng đặt cô lên giường mắt chẳng hề rời khỏi người cô
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ngo-hep-toi-muon-yeu-chac/3500081/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.