Tạ Phi từ xa đi tới thấy vẻ mặt cô đang cặm cụi xếp những cuốn vở được đem phơi một cách ngay ngắn cậu thở dài
“ Tên ngốc như cậu biết người khác giờ trò mà còn giả vờ như không biết?”
Doãn Đình biết cậu ta đang nói đến ai không nhanh cũng không chậm nói lại cậu “ Tôi chỉ là muốn chuyên tâm vào công việc học tập thôi còn những việc khác đối với tôi đều không để ý”
Cậu ta tức giận đi đến “ Doãn Đình ơi là Doãn Đình cậu là đang bị điểm số làm cho mờ mắt có phải không”
Cô nhìn cậu ta cười cười nói “ Phải đấy, Tạ thiếu gia biết rồi thì đừng làm phiền tôi”
Tạ Phi bị cô làm cho tức nghẹn họng không thể nói thành lời “ Cậu! Doãn Đình cậu được lắm, ông đây sẽ bỏ mặt cậu mặc cậu làm gì thì làm”
Cô nhìn vẻ mặt cậu ta lúc này liền bật cười “ Tạ thiếu gia giận rồi hả? Giận rồi phải không?”
Cậu ta im lặng không lên tiếng, cô liền đánh chiêu cuối vào tâm tình của cậu
“ Tiếc quá tối nay định mời cậu ăn cơm vậy mà cậu giận rồi thì thôi tôi đi vậy”
Tạ Phi chịu không nổi kéo tay cô lại “ Cậu vừa nói gì? Cậu mời tôi ăn cơm?”
Cô gật đầu bật cười “ Hết giận rồi thì về lớp, tối nay cậu đi theo tôi”
Tâm trạng cậu ta càng thêm phấn khởi khoác cổ cô đi vào trong lớp.
[..]
Tan học, đúng như lời cô hứa khi nãy sau giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ngo-hep-toi-muon-yeu-chac/3500073/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.