Giống như tiếng sét rơi trúng tim cô vậy, hai chân run rẩy không thể đứng vững liền khuỵ xuống may mà có Bạch Nguyệt Lâm đứng sau đỡ cô
“ Cháu không sao chứ?”
Nước mắt cũng vì thế mà rơi xuống hai gò má trắng hồng trên khuôn mặt cô “ Cháu đau quá.. thật sự rất đau..”
Bạch Nguyệt Lâm nhìn thấy cô lúc này vô cùng đau lòng, bà liền nhìn người đàn ông trước mắt “ Không có cách nào sao?”
Ông ta lắc đầu “ Phải rồi trong túi áo bà ấy có để lại cuốn sổ này” ông ấy móc trong túi ra một cuộn sổ nhỏ đưa lại cho cô
Cô nhận lấy rồi lật trang đầu tiên ra xem, những dòng chữ rất đẹp và dứt khoát được hiện ra ngay ngắn trong mắt cô
“ Xin chào con của mẹ, mẹ biết sẽ có một ngày con sẽ nhìn thấy điều mẹ vừa viết hiện tại này. Mẹ muốn nói là mẹ yêu con, xin lỗi con vì đã khiến con khổ cực vì mẹ như vậy. Tô Doãn Đình con là một đứa bé ngoan sau này nhất định phải sống thật tốt con nhé, điều mẹ muốn con làm sau khi mẹ có mất đi con phải chấp nhận hiến thận cho dì Bạch bạn thân của mẹ. Cô ấy có một đứa con trai đang cần hiến thận gấp may thay mẹ và con cô ấy tương thích với nhau, con nhớ thay mẹ làm chuyện tốt còn lại nhé”
Cô đọc xong lá thư này lòng không ngừng nhói lên liên tục. Bạch Nguyệt Lâm cũng bất ngờ về quyết định của người bạn thân quá cố của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ngo-hep-toi-muon-yeu-chac/3500062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.