Cô ta tức giận quay lại mắng chửi “ Cô phục vụ kiểu gì vậy? Biết bộ đồ tôi bao nhiêu tiền không đổ hết lên người thành thế này rồi”
Cô cúi đầu liên tục xin lỗi người phụ nữ “ Xin lỗi, bộ đồ bao nhiêu tiền cô cứ tính cho tôi”
Giọng cô ta đanh đá chua chát nhìn cô từ đầu đến chân nói “ Ha! Người như cô có mua nổi không đó”
Cô vẫn đáp lại lịch sự với cô ta “ Tôi làm dơ thì tôi sẽ đền lại”
Nói qua nói lại một hồi đột nhiên người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng bước đến gần, người phụ nữ vừa thấy hắn liền trở mặt
“ Lưu Văn, anh đến thật đúng lúc cô ta làm dơ áo của em anh mau tính sổ cô ta giúp em có được không” người phụ nữ khoác lấy tay hắn mà nũng nịu
Đôi mắt hắn bình tĩnh đến lạnh nhạt nhìn Tô Doãn Đình trước mặt “ Cô muốn thế nào?”
Cô giật mình, hắn chỉ hỏi cô ngắn gọn đến thế thôi à? Tưởng chừng hắn còn bênh cô ta mà chửi mắng cô một trận chứ
“ Tôi nói với cô ta là tôi sẽ đền nhưng cô ta nhất quyết không nhận”
Hắn nghiêng người dựa vào cô gái gần đến mức có thể khiến đối phương ngại ngùng “ có thật vậy không?”
Giọng hắn nhẹ nhàng nhưng lại khiến cơ thể cô ta bất giác rùng mình, cố gắng giữ bình tĩnh đáp lại “ Quả thật cô ta có nói nhưng..”
Vẻ mặt hắn vẫn vậy không bày tỏ ra vẻ cảm xúc nào mà chìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ngo-hep-toi-muon-yeu-chac/3500060/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.