Hôm nay họ về rồi, cô phải ăn mặt thật chỉnh chu gọn gàng. Ây cô vẫn phải lặp đi lặp lại câu này biết bao nhiêu lần rồi mà không sao, thà tự mình nhắc mình còn hơn phải bị Thiên Hạo cằn nhằn. Cô ăn mặt xong theo chân nô tì ra lễ điện và ngồi xuống chiếc ghế của điện chúa. Buổi lễ bắt đầu. Vua Vương bước ra
-Chào tất cả các thần dân của Bạch Vương Triều. Hôm nay buổi tiệc này, ta muốn mừng chuyện con gái ta đã đồng ý việc về nhà của nó. Ta cũng rất vui mừng vì... nó đã tha thứ cho lỗi lầm của ta. Mời con
Ông giơ tay như muốn goị Thiên Di. Không muốn nhưng phải cười cô đứng dậy bước tới đặt tay lên tay ông. Một tràn pháo tay rộ lên. Cô cười tươi nhún chân như muốn chào mọi người
-Kể từ đây con sẽ là điện chúa của vương quốc ta
Thiên Di vẫn giữ nụ cười đó nhẹ gật đầu. Cô được ngồi xuống một chiếc ghế gần đó, đây mới là chiếc ghế giành cho điện chúa hoàng gia
-Ta có một món quà cho con, chắc con sẽ thích lắm
Nói rồi một nô tì dẫn một người phụ nữ ra. Phụ nữ đó trong âu phục Hậu Nương. Cô nhìn lên khuôn mặt đó, mắt dần trợn trừng. Người đó nở nụ cười hiền hậu nhìn cô một cách triều mến
-Thiên Di, là mẹ đây!!!
Cô vẫn trợn mắt không dám tin vào mắt mình nữa. Hậu Nương lao tới ôm cô vào lòng nhưng cứ như là ôm một pho tượng vậy. Môi cô mấp máy, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/3207422/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.