Buổi sáng ăn điểm tâm xong Uông Cẩm Viêm đi thay áo quần, một bộ đồng phục màu lam đậm. Mỗi lần nhìn thấy y mặc đồng phục đều nhất định có việc, giơ tay lên chỉnh cổ áo sơmi cho y, đứng ở trước gương lớn nhìn y, “Lại có chuyện lớn gì xảy ra hả cảnh quan Uông?”
Uông Cẩm Viêm cười, quay về phía tấm gương chỉnh lại cà vạt ngay ngắn. “Mở đại hội cuối năm.”
Y nói khiến Trần Hãn sực nhớ tới chuyện bữa tiệc tối nay, “Đêm nay tôi có tiệc.”
Uông Cẩm Viêm quay đầu lại cau mày, “Anh còn uống nữa hả, không sợ vào bệnh viện à!”
Trần Hãn đè lấy bờ vai y sửa lại đầu y, đặt đầu trên bả vai y nhìn Uông Cẩm Viêm ở trong gương khoác vào bộ đồng phục giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, “Cho nên tối nay cậu phải tới cứu một kèo đấy, bằng không tôi thật sự sẽ vào bệnh viện.”
Uông Cẩm Viêm cười cười, đẩy đầu hắn, “Được, tan sở tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.”
“OK!” Trần Hãn bắt đầu thay áo quần. Hắn rất thích nhìn Uông Cẩm Viêm mặc đồng phục, mỗi lần nhìn thấy y mặc đồng phục hắn đều có một kích động muốn xé bộ áo quần ra nhưng hắn cũng không dám nói vì nói xong thật dễ vào bệnh viện.
Hơn 7 giờ Trần Hãn gọi điện báo địa điểm của quán rượu cho Uông Cẩm Viêm rồi đứng ở ngoài cửa hút thuốc chờ y, bác sĩ Hứa đi tới vỗ hắn, “Cậu có được không?”
Trần Hãn cười một tiếng dập tắt điếu thuốc lá, “Yên tâm, tôi có người giúp đỡ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-lan-len-giuong/25144/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.