Đã phá dỡ? Là ai phá dỡ?
Người qua đường trả lời không biết, Lại Vân Yên trầm mặc một hồi, sai xa phu đánh xe vào kinh.
Thôi, phá dỡ thì phá dỡ, này thì đã sao.
Ở trong lòng nàng, Giang Trấn Viễn vẫn là Giang Trấn Viễn.
**
Ngụy Cẩn Hoằng gần nửa tháng chưa hồi phủ, nghe nói vụ Sở Hầu gia điều tra ra bị oan uổng, tuy vậy sau lưng vướng phải không ít rắc rối.
Hôm nay, Lại Chấn Nghiêm tới huyện Thông, nàng bèn hỏi tung tích Ngụy Cẩn Hoằng nửa tháng nay, hắn cười cười nói, “Hắn hẳn không quá đáng ngại, e là vẫn đang tránh đầu sóng ngọn gió.”
“Huynh trưởng có việc không báo cho ta?” Lại Vân Yên nhìn hắn, cười như không cười.
"Loại chuyện này ngươi không cần cảm kích, chỉ cần biết ca ca sẽ cố gắng hết sức là được."
"Vâng, ta tin ca ca.”
Đối với nàng, Huynh trưởng khi đối mặt trước sống chết ắt lựa chọn nàng sinh hắn tử, nàng không tin hắn thì còn có thể tin ai.
Lại Chấn Nghiêm nghe vậy ở trong lòng khẽ thở dài một hơi, duỗi tay vén sợi tóc rủ bên thái dương của nàng, nói, "Dù tóc ngươi bạc trắng, con cháu đầy nhà, ngươi vẫn là muội muội ta."
Lại Vân Yên không nhịn được nở nụ cười, "Một muội muội già như vậy, sao lại không được việc chứ.”
Lại Chấn Nghiêm không khỏi mỉm cười, trông thấy nàng vui vẻ, hàng mày hơi nhíu của hắn cũng thả lỏng.
Huynh trưởng đi rồi, Lại Vân Yên không lên kinh nữa, nàng đại khái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-doi/3516596/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.