Ngụy Cẩn Hoằng xoay mặt không nói. 
Ngụy mẫu thấy bọn họ vừa lúc trở về, trên mặt tràn đầy ý cười. 
Đợi nàng ngồi vào vị trí, bà ta hỏi Lại Vân Yên chọn sách gì, Lại Vân Yên lắc đầu đáp: “Hài nhi cái gì cũng chưa chọn, đều là vì phu quân chọn.” 
Ngụy Cẩn Hoằng bắt gậy tre, nàng thuận thế trèo lên thôi. 
Cho dù hắn nghĩ cách trước, nhưng hiện nay người sống ở Ngụy phủ là nàng, nàng cứ thuận thế mà làm, làm cho bản thân sống dễ chịu một chút. 
"Đã đi một chuyến, tại sao không chọn cho bản thân một ít sách." Ngụy mẫu quan tâm hỏi. 
“Hài nhi chỉ lo phu quân.” Lại Vân Yên ngượng ngùng mà cúi đầu, nhẹ giọng nói. 
Nghe các nàng một bên hư tình, một bên giả ý, Ngụy Cẩn Hoằng tĩnh tọa mỉm cười không nói gì. 
Lại Vân Yên cúi mặt thật sự thấp, hắn thấy không rõ biểu tình trên mặt nàng. 
Nghĩ đến, hiện nay biểu tình trong đôi mắt nàng có phải chứa đầy sự châm chọc hay không? 
** 
Ngày hôm sau, khi Lại Vân Yên ở trên đường thỉnh an Ngụy mẫu quay về thì bị chặn lại. 
“Đại tẩu.” Ngụy Cẩn Du chắp tay với nàng, cười nói. 
“Tiểu thúc.” 
“Đại tẩu cứ gọi ta Cẩn Du là được.” Ngụy Cẩn Du vội nói. 
Lại Vân Yên cười mà không nói. 
“Cẩn Du có chuyện muốn hỏi đại tẩu một chút.” 
"Được.” 
“Đại tẩu……” 
Lại Vân Yên quay đầu lại nhìn nha hoàn phía sau, lại nhìn Ngụy Cẩn Du, thấy đằng xa có bà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-doi/3455259/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.