Nhắc đến đây làm nàng nhớ lại, Lại Vân Yên vẫn nhớ như in buổi sáng hôm đó, bọn họ trong quán trà kinh giao gần thôn trang của nàng dùng trà, Giang Trấn Viễn hào hoa phong nhã chắp tay nói với nàng: "A Yên, từ biệt tại đây thôi." 
Lại Vân Yên khi đó chỉ biết hắn muốn đi Giang Nam tra án, liền nhẹ phúc lễ với hắn, cười nói: "Đi thong thả, đợi năm sau, A Yên lại cùng ngươi phẩm trà.” 
Giang Trấn Viễn nhìn nàng tiêu sái cười, như vậy rời đi. 
Hai ngày sau, thư đồng của hắn đưa tới một phong thơ, trên giấy viết mấy chữ: Kẻ sĩ vì được người thưởng thức mà chết. 
Hắn liền cứ như vậy bảo vệ sinh tử và tôn nghiêm của nàng, Lại Vân Yên ở lại quán trà nửa tháng, sau này mỗi năm, tính từ ngày hắn từ biệt ở quán trà đến ngày hắn mất là ba ngày, ba ngày này nàng sẽ ở quán trà pha trà, đợi hắn đến phẩm trà, thời gian khác nàng coi như chính mình đã quên chuyện đó rồi. 
Thế nhân đều cho rằng bọn họ âm thầm tư thông, cái loại đau đớn khi mất đi bạn thân này, nàng cũng chỉ từng nói với huynh trưởng qua hai lần, nhưng huynh trưởng lại cho rằng bọn họ ái mộ lẫn nhau nhưng ngại thế tục không thể tiến thêm một bước nữa, vì thế càng chán ghét Ngụy Cẩn Hoằng đê tiện. 
Đến huynh trưởng nàng kính yêu nhất, cũng không thể lý giải hoàn toàn tình nghĩa còn hơn cả tình yêu giữa nàng và Giang Trấn Viễn, từ đó Lại Vân Yên cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-doi/3455258/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.