“Ngủ đi” Ngụy Cẩn Hoằng đứng dậy, không nhanh không chậm đi ra cửa. 
Lại Vân Yên nhìn bóng dáng cao lớn của hắn, đoán không ra tâm tư của hắn lúc này. 
Ngụy Cẩn Hoằng rốt cuộc có ý gì? 
Nghe tiếng Ngụy Cẩn Hoằng phân phó hạ nhân, Lại Vân Yên cũng không muốn ngồi ngốc ở gian ngoài, nàng vào gian trong lên giường nằm. 
Không lâu sau cửa gian ngoài được nhẹ nhàng khép lại. 
Lại Vân Yên ngồi dậy, trầm tư một hồi, mới xuống giường đi ra gian ngoài. 
Lúc này trong phòng không có một bóng người, chỉ có một cái chậu rửa mặt đang đặt trên kệ và một ấm nước nóng kế bên. 
Nàng liếc nhìn ấm nước nóng kia, không khỏi bật cười. 
Nàng biết có đôi lúc bản thân lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử với Ngụy Cẩn Hoằng, nhưng nàng phải đem ý đồ Ngụy Cẩn Hoằng nghĩ theo chiều hướng xấu xa, đôi khi Ngụy Cẩn Hoằng không hề âm hiểm như nàng nghĩ, Lại Vân Yên cũng đem ý đồ của hắn nghĩ theo chiều hướng xấu, bởi vì chỉ có làm như vậy nàng mới cảnh giác giữ được tính mệnh. 
Đối với hắn cẩn thận cảnh giác hơn cũng không quá đáng. 
** 
Chạng vạng giờ Dậu, Lại Vân Yên đến thỉnh an Ngụy mẫu lần nữa. 
Sớm chiều thỉnh an thăm hỏi một ngày hai lần, chỉ cần nàng còn ở Ngụy phủ thì không tránh được, Lại Vân Yên không muốn đi nhưng không thể không đi, nàng còn phải ở lại đó dùng cơm. 
Nàng mang theo nha hoàn lục tục ra khỏi cửa, Ngụy Cẩn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-doi/3444453/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.