Giờ Mẹo chưa điểm, Lại Vân Yên đã tỉnh. 
Dù có là ai đi nữa khi ngủ cùng phòng với kẻ thù cũng không thể an tâm say giấc nồng. 
Nàng tỉnh lại sau giấc mộng, nghĩ rằng nếu đây chỉ là một giấc mơ thôi thì tốt biết bao, sờ bàn tay xuống nhuyễn tháp, lại ngửi mùi hương nến hỉ ở trong phòng chưa kịp tan hết, trong lòng không khỏi thở dài một hơi. 
Đúng là cơn ác mộng, người sắp chết uống ngụm nước lạnh cũng sặc, ban ngày ban mặt đi đường cũng có thể thấy ma. 
Lại Vân Yên lắc đầu, sờ soạng trong đêm tối xuống giường mang giày vào, nghĩ nghĩ, đi tới bàn mồi lửa châm ngọn nến, nến vừa cháy nàng xoay người nhìn thiếu niên anh tuấn đang nằm trên giường cười tạ lỗi, “Ta ngủ không được, ngài đừng trách.” 
Nói xong nàng cũng cảm thấy lời này vô nghĩa, nàng không tin ngủ cùng một phòng với nàng mà Ngụy Cẩn Hoằng có thể ngủ ngon. 
Châm ngọn nến, Lại Vân Yên cầm giá cắm nến tới bên bàn, nhẩm tính canh giờ, tính ra còn nửa canh giờ nữa bọn nha hoàn mới gõ cửa sửa soạn. 
Không có việc gì làm, vậy trước kiểm kê lễ gặp mặt, đời trước nàng tặng Ngụy nhị thẩm lễ quá mỏng, thật cảm thấy có lỗi với vị phụ nhân tính tình ôn hoà này. 
Nghĩ là làm, Lại Vân Yên cầm giá cắm nến đi đến rương lễ vật, nàng không do dự đem vòng tay dự định tặng Ngụy cô mẫu thả vào khay đựng lễ vật tặng Ngụy nhị thẩm. 
Lúc này thấy Ngụy Cẩn Hoằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-doi/3444452/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.