“Một, hai, một, hai…” Trên sân vận động, đội Taekwondo đang luyện tập, dáng người thon dài của Cổ Thược đặc biệt nổi bật trong đám người, vẻ mặt sôi nổi hưng phấn, mái tóc ngắn tung bay trong gió.
Bỗng nhiên, cô dừng bước chân, nhạy cảm nhìn khắp nơi, mũi hít hít như cún con, ánh mắt cảnh giác đảo qua khắp các ngõ ngách.
Học sinh đi tới đi lui, cảnh tượng vội vội vàng vàng, không thấy người mà cô đang nghĩ tới.
Chẳng lẽ trực giác của cô sai rồi?
“Em gái, bắt kịp đi.” Đàn anh phía trước gọi, lúc này Cổ Thược mới cất bước đuổi theo, nhưng vẻ mặt vẫn có chút nghi ngờ.
Rõ ràng cô cảm giác được mùi của người kia, chẳng lẽ thần kinh cô quá nhạy cảm?
Ngay sau khi bóng lưng cô dần dần chạy xa, một nam sinh dựa lưng dưới tàng cây anh đào, mỉm cười rồi cất bước đi.
“Chân Lãng!” Bóng người tuấn lãng phía trước dừng bước, quay đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, áo sơ-mi cắm trong quần, đơn giản sạch sẽ lại chỉnh tề.
Cô gái phía sau mặc váy nhẹ nhàng, tóc đen dài buông xuống, dáng người uyển chuyển, nhã nhặn lại đẹp mắt.
Nụ cười ôn hòa luôn luôn thường trực trên gương mặt, Chân Lãng gật đầu bắt chuyện, “Chào.”
Bước lên từng bước nhỏ, làn váy vẽ ra từng làn sóng xinh đẹp trong gió, giống như đang vẽ ra dáng người hoàn hảo, nhưng lại không quá khiêu khích, cô gái mỉm cười rụt rè, “Bạn học phổ thông thật khó khăn mời vào cùng một trường, tớ tới gặp đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-de-dang-hoa-giai/2462002/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.