Cổ Thược chơi cùng một đám trẻ con rất vui vẻ, thuậntiện luyện quyền cước cùng bọn chúng, phát tiết toàn bộ buồn bực trong lòng đãmấy ngày ra ngoài sau đó mới vui vẻ vẫy vẫy tay với huấn luyện viên.
“Ông già, chiều mai em sẽ đến, lần này mang riêng chothầy hai bình rượu ngon, thầy còn uống được hay không?” Cổ Thược lau lau mồhôi, hất hất mấy lọn tóc rủ xuống trước trán.
Huấn luyện viên hừ một tiếng, “Có muốn thử một lần haykhông? Xem ai hơn ai?”
Tạm biệt huấn luyện viên, cô đi dạo trên đường lớn,hai bàn tay cắm túi quần đi về phía nhà mình.
Nói nhà mình, thật ra cũng chính là nhà bố mẹ Chân.
Năm ấy nhà bọn họ đối diện, tình cảm giữa mẹ Chân vàmẹ Cổ tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa, ngay cả khi ăn cơm cũng bê bátchạy lung tung, Chân Lãng và Cổ Thược lại càng tới nhà đối phương như đi dạo.
Sau này mua được nhà mới, hai nhà vẫn léo dài truyềnthống, chỉ là mỗi tầng chỉ có một nhà, bọn họ đành phải phân ra tầng trên tầng dưới,nhà họ Chân ở trên, nhà họ Cổ ở dưới.
Mấy ngày nay Cổ Thược nằm lỳ trong nhà không dám rangoài, còn đặc biệt dặn dò cha già mẹ già không được nói chuyện mình trở về chobố Chân mẹ Chân, nhưng qua ba ngày, chính cô cũng không nhịn được, quyết địnhlên thăm một chút.
Xách cái túi trong tay, Cổ Thược bừng bừng khí phách,từng bước đạp cầu thang đi về phía nhà họ Chân. Vừa bò đến cửa nhà mình lạiđụng ngay mẹ Cổ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-de-dang-hoa-giai/2461967/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.