Cổ Thược cúi đầu, loanh quanh ngoài cửa “GoldenSunflower” một lúc lâu mới hạ quyết tâm bước vào cửa.
Mới đặt tay lên cửa Cổ Thược đã dừng lại. Phía sau cửathủy tinh, Phương Thanh Quỳ đang cùng mấy người đàn ông nói gì đó, nhìn trangphục của những người này, thế nào cũng không giống đến chụp ảnh, đồ tây từ trênxuống dưới, giống như đến nói chuyện làm ăn.
Nhưng thái độ kia…
Cổ Thược nhăm mày, nhìn nụ cười nhẹ và cử chỉ hàophóng của Phương Thanh Quỳ, còn những người kia thì gật đầu cúi người rất cẩnthận.
Không lâu sau, mấy người kia khách khí đứng dậy rờiđi, Phương Thanh Quỳ đứng lên tiễn tới cửa.
Hai người hai đôi mắt, Phương Thanh Quỳ lướt mắt quamột cách tự nhiên, Cổ Thược cũng không để ý quay đầu vào tường, lấy điện thoạira nghịch.
Mấy người kia không chú ý tới Cổ Thược, chỉ gật đầuvới Phương Thanh Quỳ, sau khi liên tục dặn dò mới lên xe đi mất.
Cổ Thược đặt điện thoại xuống, vẻ mặt dò hỏi hướng vềphía Phương Thanh Quỳ, cằm hất lên, “Ai vậy?”
“Tìm cậu.” Phương Thanh Quỳ thu lại nụ cười giả dối,phất một tờ báo đưa tới trước mặt Cổ Thược, “Tự xem đi.”
Xem cái gì?
Cổ Thược khó hiểu liếc mắt về phía tờ báo trong tay,đập vào mắt là một tin xin lỗi, xí nghiệp Vương thị xin lỗi vì đã tự ý dùng ảnhtrái phép, văn vẻ thành khẩn, thái độ thành tâm.
“Chậc chậc.” Cổ Thược chắt lưỡi, “Xí nghiệp lớn đúnglà xí nghiệp lớn, ngay cả tin xin lỗi cũng to hơn người ta, đủ chấn động.”
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-de-dang-hoa-giai/2461963/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.