“Ai viết bài báo này!” Cổ Thược đau khổ gào thét đếnnỗi ho khan mấy tiếng, lớn tiếng nói “Tôi là con gái, vì cái gì lại viết là contrai?”
Đầu tiên là ngã xuống nước cảm mạo, một vị cô nươngđáng thương nào đó vừa uống cháo trứng muối thịt nạc vừa nhìn tờ báo Chân Lãngmua về, kết quả liếc mắt liền thấy cái tít, cái tít còn chưa tính, thế nhưngcòn có một bức hình lớn, người ngoài nhìn thì không rõ lắm nhưng cô còn có thểkhông rõ hay sao?
Cô vốn bị cảm mạo, giờ lại càng như ngồi trên đốnglửa, khí xông thẳng vào não. Mà cô chỉ cần tức giận, cổ họng liền phát ra nhữngâm thanh khàn khàn. “Ách…”
“Em còn nói nữa sẽ càng có nhiều người nghĩ em là contrai.” Người đàn ông bên giường sờ sờ khăn mặt trên trán cô, quan tâm lật mộtmặt khác.
“Đều tại anh!” Đem sức lực có trong người đánh lênngười trước mặt, tay trái cô đánh ra một quyền, chạy thẳng tới mặt hắn.
Nắm tay ở trên không trung, cách mặt hắn nhiều nhất làhai tấc đã bị một bàn tay to lớn nắm lấy, người nào đó nhẹ như lông ấn tay côxuống, “Bị bệnh, không được náo loạn, uống thuốc xong rồi ngủ đi.”
Hắn đã thấy qua cảm mạo, cũng thấy qua sốt cao, lạicàng thấy qua cảm mạo cùng sốt cao gần bốn mươi độ, nhưng chưa từng thấy quacảm mạo sốt cao bốn mươi độ còn có thể nhảy loạn.
“Không cần, tôi rất khỏe”. Cổ Thược ăn đã no nênđầu không muốn ngẩng, người cũng không muốn động, chỉ có tiềng nói là còn chútkhó chịu, “Tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-de-dang-hoa-giai/2461953/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.