Bạn đang đọc truyện Ô Vuông Thủy Tinh của tác giả Liêm Thập Lí. Đây chả là đại thần đua xe nhà bên, suốt ngày trèo cửa sổ sang phòng cô còn gì?
Ừm, mà đây cũng là tên khốn đã cưỡng hôn cô từ mấy ngày trước.
Dương Kế Trầm gác hai chân lên bàn nhỏ, lười biếng dựa vào sofa. Anh gảy nhẹ đầu thuốc lá và cười tới vô lại: “Ồ bà chủ đến à, muốn uống gì không? Ca cao nóng nhé?”
Tai Giang Nhiễm đỏ lên.
Đêm đó, anh trèo cửa sổ vào với hai cốc ca cao, rồi vừa uống được mấy ngụm đã chợt hôn cô.
Hôn xong còn cà lơ phất phơ hỏi: “Uống ngon không?”
***
Cô gái đứng sau ô cửa thủy tinh, em có biết trên xương bướm của mình có vết bớt hình bông tuyết không?
Trùng hợp thật, tuyết bắt đầu rơi rồi.
Dương Kế Trầm nghĩ có lẽ đây chính là tiếp tục tồn tại, tiếp tục tồn tại để được gặp em.
Nếu yêu thích thể loại ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Rể Quý Trời Cho hay Mê Vợ Không Lối Về.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.