Một lúc lâu sau Giang Nhiễm vẫn không nói thành lời, cô cũng không so đo với Dương Kế Trầm mà chỉ nhìn anh rồi cười ngây ngô.
Dương Kế Trầm ôm chầm lấy cô: “Đi, đi nếm thử canteen trường em.”
Cô đứng đến trưa nên cả người đã đầy mồ hôi, cánh tay anh khoác lên bả vai lại nóng kinh người, nhưng Giang Nhiễm không muốn đẩy anh ra.
Có lẽ tân sinh viên mà kề vai sát cánh như thế là cảnh lạ, nên những tân sinh viên khác đi qua sẽ dò xét bọn họ vài lần. Có mấy người mặc đồ bình thường đi ngang qua còn cười nói: “Đã quyến rũ được rồi đấy à?”
Dương Kế Trầm không thèm để ý chút nào.
Giang Nhiễm gấp bảng kê khai gọn lại rồi nhét vào trong túi, tay cô vẫn còn cầm mũ quân đội: “Đi sang bên đường Hành Hoa đi, bên kia là hồ Trung Vân, bên này là siêu thị của trường, ban ngày có phiên chợ, tối có đoàn biểu diễn. Có mấy cái canteen liền, anh muốn ăn ở đâu?”
“Chỗ nào ngon?”
“Em thấy canteen dưới KTX của em cũng không tệ.”
“Vậy đến đó đi.”
Lúc này vừa đúng giờ cơm sau khi giải tán tập quân sự nên canteen đen nghịt đều là người, ngay cả ghế trống cũng không có, thế nên không khí lại càng nồm và oi bức hơn.
Giang Nhiễm kéo Dương Kế Trầm đến chỗ xích đu dây sau tòa nhà KTX, cô nói là đợi thêm 15 phút nữa thì sẽ vắng hơn.
Hai xích đu dây, mỗi người một cái, có điều lúc này lại có một em bé đang trơ mắt nhìn qua. Giang Nhiễm thấy hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vuong-thuy-tinh/1661494/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.