Tôi có là chó cũng chẳng nuốt lời, em xem, hôm nay chẳng phải là mùa đông sao? - Ngự Phong nói mang đầy vẻ điềm tĩnh và chắc chắn. Mùa đông... thì sao chứ... mày... vẫn chưa... hết hạn cấm... mà... - Khắc Kỷ đáp, lời thốt lên đứt quãng, mang theo sự tức giận bay là là trong không gian. Em vẫn còn chưa đoán hôm nay là ngày gì đấy! - anh bất ngờ luồn tay mình qua eo cậu, nằm sát bên, cái mũi cao cà cà vào đầu tóc đen ướt nước. Cảm xúc của Kỷ cũng dần dịu lại sau khi đón nhận cái ôm ấm áp từ anh. Cậu mấp máy:
Vậy mày nói xem hôm nay là ngày gì? Là ngày này năm trước, em cắn tôi. Và cũng cái ngày ấy, em nói lời cấm hôn gia hạn một năm đó. - anh nói, giọng dịu dàng đến lạ.
Tức ắt phải tức song Vương Khắc Kỷ chẳng thể làm gì hơn. Rõ ràng, anh là người đúng! Cậu chỉ buông một câu hời hợt nhẹ bẫng:
Thì ra cả năm qua, anh chỉ đợi đến ngày này, chuẩn bị cũng kĩ đấy! Đồ Phong Cẩu đáng ghét! Hè hè! Đâu có, tôi chờ ngày khác cơ. - ngó cái mặt gian lắm - Em bé hết giận rồi đúng không? Đúng là cơ hội! Tên Whirlwind kia vừa nói lại vừa áp sát hai cơ thể lại với nhau thành cái bánh kẹp.
- Meo ~
Thôi mày cút mẹ mày đi! Tao ôm Hắc Bạch! - cậu hất tay anh. (3° O... Kỷ... "Tao cứu mày làm gì để giờ mày giành sự chú ý của người yêu tao, đúng là lấy oán báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3648064/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.