Ngự Phong như một con hổ đói lao đến về lấy miếng mổi bé nhỏ đang ngồi trên chiếc ghế gaming đen.
Khắc Kỷ vẫn còn đang quằn quại với đống đạn dược thì cả cơ thể mất thăng bằng, vô lực ngã đập đầu xuống đất.
Thân thể dần trở nên nặng nề, cảm giác như bị một vật nặng hàng chục cân đè lên. Đầu óc còn mơ hồ, chưa kịp mở mồm chửi câu nào thì đôi môi đã bị khóa chặt.
- Um...
Anh chồm đến, đưa con rắn lục mơn trớn vị ngọt đầu môi, tê tê đầu lưỡi. Mãi chưa thấy đối phương chủ động hé mở cánh cửa lịm mật, con sói lớn càng hung hăng, cắn phập vào cánh môi dưới đã bị bản thân làm cho ướt đẫm.
Chưa kịp định thần, cái rát trên vành môi kèm thêm cái vị máu tươi tanh nồng khiêu gợi lại kéo cậu rơi vào cơn mê lạc. Đau... mà sướng quá! 4
Hương sắc của thứ huyết ánh lên nét thẫm đó tô điểm cho đôi môi căng mọng ấy thêm phần gợi cảm.
Hàm răng sắc nhọn khẽ hé mở. Dây thanh quản rung lên bồi hồi, bật lên tiếng rên nghẹn trong cuống họng. Thật cuốn hút! Cậu co rúm lại, bàn chân đã không thể nhịn được mà chụm lại ma sát vào nhau.
Không để thanh âm đó duy trì được lâu, khi cái mộng xuân ấy vừa miễn cưỡng chào đón, Ngự Phong đưa đầu lưỡi ẩm ướt xâm nhập sâu vào bên trong. Đứa trẻ kia chẳng được cho cơ hội nhấm nháp chút không khí, anh đã quyện lưỡi mình với thứ ướt át bên trong miệng. 4*
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3648063/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.