- Vương Khắc Kỷ! Tớ yêu cậu! Cậu có thể làm người yêu của tớ không?
- Không. - một từ ngắn gọn và phũ phàng.
Nếu là người khác nói có thể các cô gái mỏng manh sẽ khóc mất. Nhưng đây, người nói lại là Vương Khắc Kỷ, một học bá đẹp trai, lạnh lùng và nổi tiếng vì độ phũ nhất trường. Bởi thế, bọn họ không tổn thương, họ lại càng mê cậu hơn, có người còn cố tình nói thế để thấy cậu mở miệng, được nghe cậu thốt lên âm thanh lạnh lùng lại trầm ấm gây thích thú kì lạ.
Những năm cấp hai đã để lại cho cậu một học bạ full 100 và một đống thư tình trong hộc tủ nhưng chưa một lần được khui. Cậu không có một bằng khen cuộc thi nào ngoại trừ món quà cậu định tặng mẹ vào hôm sinh nhật bà. Nghĩ đến đây, trái tim cậu lại quặn thắt. Thật sự không biết nỗi đau này bao giờ mới kết thúc. Chẳng biết bao lâu nữa mới có một bàn tay kéo cậu ra khỏi cơn ác mộng đêm đó... Ai sẽ là người đánh thức cậu dậy... hay sẽ chẳng có ai...
Dù thầy cô đã cố gắng khuyên nhủ nhưng cậu chối từ tất cả. Có lẽ họ đã mất đi đứa học trò mà mang lại danh dự cho trường mãi mãi. Và họ sẽ không thể quay ngược lại thời gian để làm mọi thứ tốt hơn. Nhưng có quay lại thì sao chứ? Bố mẹ cậu vẫn sẽ qua đời, cậu vẫn sẽ bị bắt. Bởi thế lực họ đối mặt không chỉ là một kẻ sát nhân mà là cả một băng đảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3601818/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.