Nhờ có sự dỗ dành Huỳnh Nam Anh, tâm tình của Tiểu Manh Manh khôi phục rất tốt. Cậu không còn muốn bỏ thi nữa, lúc anh đưa cậu vào phòng thi. Manh Manh còn nắm hai tay lại đưa lên trước ngực, dõng dạc nói.
"Huỳnh Nam Anh, học kì này cậu chịu khó đứng thứ hai đi. Vì hạng nhất sẽ là của tớ!"
Tất nhiên, dù cho Manh Manh có hạng chót hay hạng nhất thì cậu vẫn mãi là cục cưng của Huỳnh Nam Anh. Anh làm sao có thể vì chuyện mình bị tụt hạng mà giận dỗi cậu được.
Ngược lại Nam Anh còn có chút vui, xoa đầu cậu đáp.
"Cố gắng lên, thi xong tớ xin người lớn cho chúng ta đi biển!"
Tiểu Manh Manh gật đầu, vẫy tay Nam Anh rồi ngồi ngay ngắn trong lớp.
Hộ tống được tên nhóc nào đó đến lớp mà không gây sự gì với ai, Huỳnh Nam Anh lúc này mới yên tâm quay trở về phòng thi của mình.
Cách thời gian tập trung kiểm tra môn tiếp theo còn năm phút, Huỳnh Nam Anh thong thả bước trên dãy hàng lang dài.
Hai thiếu niên mang hai tính cách khác nhau, một người chính trực, thông minh cùng ôn nhu.
Một người lưu manh, suốt ngày chỉ muốn đánh đấm.
Tuy hai thiếu niên bọn họ như hai thái cực trái ngược nhưng lại bù đắp cho nhau nhiều chỗ.
Năm tháng học sinh, cứ vui vẻ sống hết mình là được.
-----***-----
Kết thúc một buổi sáng thi xong, buổi chiều nhà trường cho học sinh nghỉ học. Mọi người đều có thể ở tại kí túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truoc-mat-ban-trai-lien-bien-thanh-cun-ngoan/3442487/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.