Cuối tuần của hai bạn nhỏ kết thúc trong sự trách mắng của Tạ Tĩnh Khang và tiêu hao thể lực trong việc dọn dẹp nhà cửa. Thứ hai đầu tuần, hai người lại trở về trường học, tiếp tục ở lại kí túc xá.
Huỳnh Nam Anh học lớp chuyên, Tiểu Manh Manh tuy học lực tốt nhưng thường xuyên vi phạm nên chỉ có thể học lớp thường và dĩ nhiên. Hai bọn họ sẽ không ở cùng kí túc xá.
Nhưng Huỳnh Nam Anh rất siêng năng, chỉ cần giờ ra chơi hoặc thời gian rãnh rỗi khi tan học. Anh đều chịu khó chạy từ khu này sang khu kia để túm lấy Tiểu Manh Manh đang đánh nhau về ở cạnh mình, hệt như một con chó to bự dính lấy người.
Một nam sinh học lực xuất sắc, dáng vẻ ôn nhu cùng một học sinh lưu manh thường xuyên bám dính lấy nhau khiến các bạn nữ không có cơ hội tiếp cận, các nam sinh thì lại chướng mắt.
Nhưng mà bọn họ có thể làm gì được kia chứ ? Kẻ bạo gan muốn gây sự thì bị Tiểu Manh Manh đánh cho đến kêu cha gọi mẹ, kẻ ganh ghét muốn thử trí thông mình thì bị Huỳnh Nam Anh hạ bệ một cách dễ dàng. Bọn họ phối hợp ăn ý như vậy, còn có thể làm được gì sao?
Nhưng thật ra có người vẫn không sợ chết, say mê Huỳnh Nam Anh như điếu đổ. Cũng xem như là tình địch của Manh Manh đi, đó chính là nam sinh cùng lớp của Huỳnh Nam Anh.
Người đó tên là Hàm Lục Thiên, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truoc-mat-ban-trai-lien-bien-thanh-cun-ngoan/3442468/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.