“Không được, chuyện nhà anh tôi không xen vào đâu.” Sở Tu thuận miệng nói, cô nghe xong người kia nói, ngược lại càng cảm thấy nơi này có khả năng có một cái cửa ra.
Như vậy thì cửa ra ở đâu đây…
Sở Tu có hơi sầu não, bởi vì trong đây trống rỗng, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy cái gì cũng không có, sẽ không phải là ở chỗ người kia chứ?
Cô có dự cảm, cái người vẫn luôn nói chuyện ở trong góc kia tuyệt đối không vô hại giống như giọng nói của anh ta, nói không chừng chính là quái vật phụ trách canh giữ ở cửa nhỉ?
Sở Tu tưởng tượng đến khả năng này, đầu đều có hơi đau, không phải nói đù đâu mà thật sự là có hơi đau thật, bởi vì bản năng cô không muốn trêu chọc người này, vì vậy chỉ có thể cầu nguyện trong lòng cửa ra không ở trong góc kia.
Cô hoàn toàn làm lơ tiếng của anh ta, sau đó lại tìm kiếm nơi này vài vòng nữa, muốn tìm ra nơi có cửa ra.
Nhưng không, cô thậm chí còn gõ tường từng li từng tí, cố gắng tìm một chỗ rỗng, có thể là một cánh cửa bí mật, nhưng cô gần như tìm khắp bên dưới mà không tìm thấy.
Cô nóng nảy, bởi vì đã lãng phí rất nhiều thời gian, cô gái kia không biết khi nào sẽ xuống đây, đến lúc đó cô sẽ phải xui xẻo.
Giọng nói kia vẫn luôn dụ hoặc cô: “Cứu ta đi ra ngoài đi, cầu xin ngươi, chỉ cần ngươi có thể giúp ta đi ra ngoài, ta có thể cho ngươi bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-game-chay-tron-lam-lao-dai/1062160/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.