Hai người ở cửa hàn huyên trong chốc lát, xa xa chạy lại một con dã thú ngoại hình có chút giống sói, dã thú đó phỏng chừng đói lả, chảy nước miếng chạy tới.
Sở Tu không nhúc nhích, đảo mắt nhìn xem Tiểu Thi bên cạnh, Tiểu Thi cắn răng không nhúc nhích, cũng chưa lui lại một bước, cô cầm trường mâu lên, ném về phía con sói, trực tiếp đóng đinh nó ở trên mặt đất.
“Đi kéo lại đây.”
Tiểu Thi sửng sốt một chút, sau đó đi về phía trước, rút trường mâu trên người con sói ra, sau đó chậm rãi kéo con sói trở về.
Một tay cô ấy cầm trường mâu, một tay kéo con sói, phí rất nhiều sức mới có thể kéo tới trước mặt Sở Tu, Sở Tu tiếp nhận trường mâu, nhẹ giọng nói: “Cô muốn ở lại thì ở lại đi.”
“Cảm ơn……”
Nhưng dù sao thì cũng có rất ít dã thú có gan đi về hướng này, rốt cuộc thì con quái vật giống người khổng lồ vừa mới rời đi không bao lâu. Sở Tu ngồi xổm ở cửa rất lâu, cũng không gặp được con thứ hai có gan lớn như vậy.
Vì thế bọn họ thu thập đồ vật, chặn một nửa cửa động, dùng đá vụn chặn lại, chừa ra khe hở để không khí tràn vào.
Sau nửa đêm, người hôn mê kia đã sốt cao, bọn họ chỉ có thể dùng một mảnh vải dài, thấm nước, đắp ở trên trán hắn, ý đồ hạ nhiệt độ.
Thật là một chút thuốc men đều không có, hơn nữa lúc này cho dù có người hiểu dược lý cũng vô dụng, bởi vì không ai dám đi xa, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-game-chay-tron-lam-lao-dai/1062140/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.