Tô Kiệt sau khi tra rõ lai lịch của người kia liền ngay lập tức gọi điện cho Lưu Vũ: "Thật là đáng sợ, Tiểu Vũ, thật là đáng sợ, cậu ta cùng tuổi cùng ngày cùng tháng cùng năm sinh với em, khác biệt duy nhất ở chỗ em là sinh ra ở bệnh viện, còn cậu ta vừa sinh ra liền bị bỏ ở cổng cô nhi viện."
Lưu Vũ cảm thấy cơ thể run lên từng đợt không thể nào kiểm soát được.
Tô Kiệt phàn nàn ở đầu dây bên kia: "Cậu ta quả thật là cô nhi, thời điểm mẹ cậu ta sinh cậu ta ra liền mất, ba cậu ta nuôi không nổi mới đem cậu ta đi bỏ, về sau cũng bệnh mà chết. Cậu ta vẫn luôn sống ở cô nhi viện cho tới khi lớn mới rời khỏi, vì yêu thích văn hoá Hán phục, lại thêm chút dung mạo xinh đẹp nên thường được người ta thuê về làm mẫu ảnh. Nhưng không phải tất cả lời nói của cậu ta đều là thật. Cậu ta đã nói dối. Cậu ta tên thật là Lưu Vũ!" Nói xong lời cuối cùng, Tô Kiệt thậm chí còn xổ một câu nói tục.
Đúng, cậu ta tên Lưu Vũ, trên thẻ căn cước ghi rõ ràng hai chữ "Lưu Vũ", đây không phải là tên mà người ở cô nhi viện đặt như cậu ta đã nói, đây là khi ba cậu ta vứt bỏ cậu ta đã lưu lại trong tã lót.
Cảm giác sợ hãi quét qua toàn thân Lưu Vũ, cậu lần nữa nhớ lại cái ngày đó, khi cậu tự tẩy não mình rằng việc lặp lại ngày 24 chỉ là mơ, nếu như đó không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-the-gioi-khong-co-em/4153415/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.