Chương này tặng bạn ? perenial ? ạ, kỷ niệm bạn đầu tiên bình chọn cho truyện ?
Giả bộ hóng đi mn cho có động lực.
Edit: Búa
- --------------------
Tống Thần bừng tỉnh từ cơn ác mộng, khẩu vị ăn tối cũng không còn, nửa đêm trằn trọc không ngủ được chạy đến sân thượng hóng gió.
Ngày thường nằm mơ tỉnh lại liền quên, cố tình lần này dù thế nào cũng không thể quên được.
Trong đầu đều là Thần Thần thật ngoan, Thần Thần thật ngoan.
Như ma âm rót vào trong tai.
Hay là lập thể vờn quanh lăn lộn vang lên.*
Raw: 还是立体环绕混响
Ngoan cả nhà mi.
Thứ hai Tống Thần bị cảm mạo nhẹ, lúc xuống xe vẫn còn choáng váng, chú Vương lo lắng hỏi cậu có muốn xin nghỉ phép không.
Tống Thần lắc đầu, dù sao nhìn qua cũng không thấy cậu có vấn đề.
Thấy Tống Linh cùng ai đó đứng trước cổng trường học, cậu hô một tiếng.
“Anh tới rồi à, sắc mặt anh trông tệ quá, có phải là bị bệnh hay không?”
“Có chút cảm mạo, đó là ai vậy?”
“Đoạn Khiếu Phong ở lớp mười, nhất định phải đưa cho tui cái bánh bao, nhưng mà tui đã ăn sáng rồi nha.” Tống Linh không kiên nhẫn mở miệng.
Tống Thần vừa đi vừa liếc mắt về phía sau, Đoạn Khiếu Phong vẫn đi theo phía sau cách bọn họ mấy mét.
Uầy, còn trừng cậu.
“Cậu không nghĩ tới người ta là đang theo đuổi cậu à.” Tống Thần ngầm nhắc nhở cô bạn.
“Thôi đi.” Mặc dù Tống Linh ngày nào cũng hô hào muốn ngọt ngào yêu đương, nhưng khi biết có người muốn theo đuổi thì cô lại nhát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-the-gioi-binh-thuong-phan-hoa-thanh-omega/270492/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.